BA VÌ GỌI
Hải Minh
Biết phải nói gì với Anh đây
Khi Sơn Tây -quê em bé nhỏ
Người Xứ Đoài mộc mạc như hoa cỏ
Chẳng kiêu sa -sống chân chất ,hiền hòa
**
Núi thì xanh -mây mãi trắng bao la
Những ngôi nhà sàn đang lên mầu huyền thoại
Em ngồi quay tơ - khúc hoan ca vang mãi
Trong nắng tà trầm bổng tiếng mõ buông
**
Gái Sơn Lâm chẳng thổ lộ lời thương
Nhờ thổ cẩm thay điều muốn nói
Suối đầu nguồn uốn lượn hình dấu hỏi
Anh có về làm rể Xứ Đoài không?
**
Ttháng ba này theo em lấy mật ong
Hái cây thuốc trên rừng Anh nhé
Mình gùi theo lời thiêng của Mế
Đức Tản Viên Bất Tử -phù Dân
**
Về Suối Tiên ta sẽ nghỉ chân
Anh quay mặt đi không được nhìn em tắm
Em khỏa thân giữa đại ngàn thăm thẳm
Nơi bình yên gọi cổ tích cùng về