BÁT TRÀNG
Khải Hưng
Ngỡ đi giữa miền hoa khói
Dòng men trầm mặc mơ màng
Chợt nhìn em qua khung cửa
Cả mùa xuân mới vừa sang
Nắng buông muôn ánh tơ vàng
Dệt ra tinh khôi buổi sớm
Bầu trời biêng biếc xanh lam
Như phủ bóng màu men gốm
Vòng quay tháng ngày bận rộn
Nổi chlm bao dấu vân tay
Hiện ra không gian thuần việt
Lung linh phượng múa rồng bay
Em ngồi cạnh chiếc bàn xoay
Ước mình được kỳ ve vuốt
Ngấm vào hơi ấm bàn tay
Để ngày càng thêm chau chuốt
Một ngày dứt đi chả được
Hoàng hôn lảo đảo lối về
Men gốm men tình hòa trôn
Lắc lư dính phải bùa mê