CÀ PHÊ ĐẮNG
Tùy Phan
Sớm đầu tuần, cà phê trong quán vắng!
Từng giọt rơi, không gian lặng mênh mang.
Cà phê ơi! Thơm đắng cứ ngập tràn
Nhấp vào môi mới thấy toàn vị nhớ!
Trót yêu rồi, hai trái tim lầm lỡ
Trao cho Người, Người xa vắng tim côi
Cà phê ơi, vương giọt đắng bờ môi
Còn đọng mãi dư âm tình dang dở!
Giọt thánh thót hòa nhịp tim mắc nợ
Hương thơm và đắng ngọt lẫn trong nhau...
Người thương ơi giờ người ở nơi đâu
Sớm đầu tuần, cà phê trong quán vắng?