CHỊ NGỒI GIẶT ÁO
Nguyễn Lâm Cẩn
Chị ngồi giặt áo cầu ao
Sóng dìm nghẹt thở ngôi sao trên trời
Tay quờ
Chiếc bóng
Vỡ đôi
Vớt lên
Tuột xuống
Từ hồi
Tiễn đưa
Chị ngồi giặt áo
Sông mơ
Trăng treo ngày ấy
Bây giờ
Vẫn đây?
Vừng trăng
Tròn
Khuyết
Hao gầy
Chỉ còn sợi tóc theo mây trắng trời!
Chị ngồi giặt cái kiếp người
Hai tay vò nốt nụ cười còn trinh
Vò chi mãi trái tim mình
Phơi khô cháy cả kiếp tình
Chị ơi!
Sông đời dòng lặng lờ trôi
Đổ bao nhiêu máu, mồ hôi... cho đầy?
Chị ngồi hong
Dưới bóng cây
Cây xanh
Tròn tán
Chim bầy
Có đôi
Áo khô như chị
Lâu rồi
Hồn không xỏ ống từ hồi người đi.