Ừ, không yêu nữa thì thôi
Bây giờ hai ngả hai người dửng dưng
Nỗi tình để lại sau lưng
Mắt cười mà lệ rưng rưng mi đầy *
Bao lời thêu dệt gió bay
Bỗng dưng thành mối đọa đày lòng nhau
Mũi kim xỏ lệch đường khâu
Nên hai mảnh ghép rời nhau lạc loài
*
Ừ, không yêu nữa tình này
Níu làm chi một sợi dây hững hờ
Nửa thương nửa giận vòng vo
Tội người cứ phải giả vờ rằng yêu
*
Đổ thừa duyên phận trớ trêu
Để nghe chao chát mỗi chiều gió giông
Biết rằng yên ấm hay không
Hay lại đi tiếp một vòng quẩn quanh?
*
Ừ, không yêu nữa cũng đành
Từ đây thôi khỏi lạnh tanh nét nhìn
Giấu buồn tận đáy con tim
Lại bắt đầu cuộc kiếm tìm mong manh…