CHỚM XUÂN
Bùi Đăng Sinh
Những ngày lạnh cuối mùa đông
Tán bàng thưa lá ngóng vùng trời xa
Lộc non ngại rét chưa ra
Đám mây hồng cứ trôi qua lững lờ
Giao mùa còn chút ảo mờ
Bao nhiêu trầm ẩn bây giờ xôn xao
Én bay chấp chới phương nào
Từ nghiệt ngã đến ngọt ngào nơi em
Sức xuân giúp gió lay rèm
Hoàng hôn đứng lặng khát thèm ban mai
Chiều đi thảng thốt dặm dài
Nụ tầm xuân sớm nở ngoài dậu thưa
Lời ru thăm thẳm ngày xưa
Hàng cau lối rẽ giọt mưa tạnh dần
Môi hôn cong một nét xuân
Tiễn mùa đông tới nẻo gần nơi xa
Nỗi khắc khoải đã vỡ òa
Thướt tha một dáng điệu đà trẻ trung!