CÓ MỘT HÀ GIANG
Trần Danh Tu
Vượt cánh rừng, vượt ngọn thác Sông Lô
Mới đến được Hà Giang giàu đá núi
Rừng nguyên sinh giục núi già trước tuổi
Đỉnh nhọn nào mây trắng cũng về lay
Lũng Cú ơi cờ đỏ thức đêm ngày
Nắng chiều xuống, bóng cờ vươn tới đảo
Thấy Hoàng Sa vỉa dầu phun giông bão
Như nhắc thầm Tổ quốc chẳng bình yên
Ruộng bậc thang, xứ sở của thần tiên
Vô tư đẹp sắc màu khoang phố núi
Nước ngọt mát xua dáng hình khổ tủi
Nhuộm bàn chân nhảy lửa múa đầu xuân
Cứ thả hồn, kệ đá núi xăm chân
Mắt không ngủ, về Khau Vai tìm bạn
Gọi chợ tình nào có ai rao bán
Chỉ tiếng khèn như trộn… nhớ vào đêm
Tay mân mê xấp vải thoảng mùi men
Hương thắng cố rỉ rò thơm lưng ngựa
Em im lặng ngược núi về nhóm lửa
Và chờ anh rạo rực mát làn môi
Hà Giang nhiều bóng núi mát trong tôi
Nhiều ấm áp nụ cười dân chiềng bản
Chung vách núi, cùng vượt qua hoạn nạn
Theo lời Người bừng sáng một Hà Giang.