DẠ KHÚC
Kim Sinh
Cơn gió nào đi hoang qua đây ?
Sẽ tặng hết ... bão giông gào gọi
Sẽ tặng cả linh hồn mong cứu rỗi
Vò rượu đầy ...uống đi để điên say
Mảnh trăng đêm giá lạnh đến hao gầy
Ta thấy sợ cả ánh nhìn của mắt
Soi vào gương thấy khuôn mặt thật
Ngốc vô cùng đến không thể ngốc hơn
Muốn quay về ngày của biết gọi tên
Ngày của đợi chờ ... của ghen hờn vô cớ
Ngày của ngoài kia tiếng vọng bên song cửa
Giờ thấy ngôn từ hạn hẹp đến chi ly