DÃ QUỲ NON TẢN
Tôi cam đoan em sẽ chẳng muốn về
Khi chúng mình lên Ba Vì thưởng ngoạn
Dã Quỳ ơi- sao hớp hồn đến thế
Trong sương mai lãng đãng nhẹ như voan
Ta dìu nhau trên những lối mòn
Khi nắng sớm vàng hươm như mật ngọt
Con Sáo đá nơi cành cao chót vót
Hót du dương xao xuyến cả Tản Viên
Một sắc vàng thôi đủ để thôi miên
Như thổ cẩm khoác hờ vai sơn nữ
Gió đại ngàn ru lòng người lữ thứ
Bên bập bùng hoa lửa hội cồng chiêng
Mình vén mây bồng bềnh tới Cõi Thiêng
Trong mộng ,thực hái chung chùm hoa dại
Khói nhang trầm quyện gió ngàn thơm mãi
Hồn thăng hoa lưu luyến chẳng muốn về