ĐÊM QUÊ HƯƠNG
Đỗ Doãn Dương
Sao rơi in đáy nước
Lặng yên nơi đồng quê
Những khung trời mây nhỏ
Hiện lên khi đêm về...
Lòng tôi càng say mê
Là khi chiều dần tối
Đi về cuối hoàng hôn
Chờ sao rơi xuống nước.
Gió trên đồng tha thướt
Gọi mùi hương đất lên
Bờ cỏ đẫm hơi men
Níu chân tôi dừng lại.
Một cái gì da diết
Không những hương và hoa
Một tiếng lòng nao nức
Đây tình đất quê ta.
Đây một thứ men say
Tình quê hương tha thiết
Ta yêu như máu thịt
Mảnh đất phần mộ cha.
Quê hương ơi rồi mai
Ta cũng đi về đất
Không biết sẽ là ai
Còn nhớ ta và đất?
1977