Home » Tin tức » Thơ

DỖ MÌNH

SUNday - 13/12/2015 07:47
DỖ MÌNH

DỖ MÌNH

        DỖ MÌNH

         
   Pham Teresa

Em cũng sắp quen rồi sự tự dỗ mình
Là buồn là vui
Là cười là khóc 
Là những ngày, rã rời khó nhọc 
Chỉ biết úp mặt vào tay hứng lại những vụng về...!

 
Cuộc đời vẫn dài rộng thế kia 
Nên ai cũng cần.cho mình một người che chở 
Một cái tên để để nằm vạ trong một vùng thương nhớ 
Xua đi thế nào cũng chẳng đi đâu..!

Cuộc đời vẫn mặn và sâu 
Vẫn có những ngày nhìn đâu đâu có thấy vị cà phê đen và đắng 
Vẫn có những ngày liếm môi mà rùng mình vì mặn 
Có xót xa nào im lặng hơn không...?

Vẫn có những ngày nắng cháy mà cứ tưởng giữa đông 
Chỉ thấy lòng mình mênh mông gió hốc 
Gió tràn vào đêm, em không còn biết khóc 
Mà thấy trong gương cô độc ướt mi mình...!

Ai cũng có một cuộc đời 
Để buồn 
               Để vui 
                           Để cười 
                                         Để khóc 
Để những lúc cô đơn khó nhọc 
Thèm một cuộc đời khác đến hỏi thăm...!!!

 

Author: Pham Teresa

Total notes of this article: 0 in 0 rating
Click on stars to rate this article
Comment addYour comments
Anti-spam codeRefresh

Newer articles

Older articles

 

LỜI NGỎ

Website đang trong quá trình thử nghiệm, điều hành phi lợi nhuận bởi các tình nguyện viên. Mọi ý kiến đóng góp của quý vị xin gửi về: vannghesontay@gmail.com; hoặc gọi theo số: 0904930188 

Quảng cáo2
Cá cảnh