SÔNG TÍCH
Vương Duy Miên
Nước dào dạt chảy từ cội nguồn xuống
Con sông nghèo len lỏi khắp miền quê
Nắng sớm mai, cõng sóng lúa tràn về
Chiều hối hả đầy ngô và khoai sắn
Sông nặng nhọc tích đầy mưa nắng
Quằn quại uốn lưng cong dáng mẹ còng
Ngày tất tả con tôm càng búng sóng
Đêm cá rô gầy mải miết đớp sao rơi
Sông hiền hoà chảy từ mãi trong tôi
Nơi ngụp lặn phần đời để lại
Cào Hến mò Trai áo cơm tê tái
Cua Ốc nhường nhau mẹ dẫn vào đời
Đầu sương mai chân vẹt gót muôn nơi
Vẫn nợ sông quê dạt dào con sóng
Gió hãy lặng và nước đừng sao động