EM ĐÂU CẦN NGÓNG ĐỢI
Sáu Miệt Vườn
Em không còn ngồi đợi
Dòng sông chảy qua mùa
Tiếc một thời tình vội
Đã trôi vào xa xưa
Nụ cười em thiếu nữ
Dù khóe buồn chân chim
Thời gian như thác lũ
Chảy qua bao muộn phiền
Rồi cũng như chiếc lá
Tiễn mùa thu đi xa
Môi xưa hồng mộng mị
Giờ xanh xao nhạt nhòa
Giờ nao còn hai đứa
Giữ cho nồng hương yêu
Hớp ngụm đời chua mặn
Nhận ra mây bạc chiều.
12/11/2015