HẠ ĐỢI
Phạm Thị Thu Hà
Em vòng tay ôm chặt nỗi nhớ nhung
Để tình yêu chở tình yêu dọc phố
Hoa tím rung rinh dịu dàng khẽ nở
Cả một trời mê mải sắc Bằng Lăng
Em đã nghe hạ nhắn với em rằng
Anh và phố đợi em về để tím
Chiều nắng rưng rưng mắt ai tím rịm
Có lẽ nào …em đã khóc …vì vui?
Hỏi thế thôi chứ em đã biết rồi
Thương thương lắm cái gọi là hạnh phúc
Phố chính là hoa đời thường rất thực
Cảm ơn anh vì đã đợi em về…