HÈ LẶNG
Phượng bật lên thành lửa
Mãnh liệt cháy hết mình
Ta mơ về sắc đỏ
Nhưng dìm lòng nín thinh
Bằng lăng đầy nhẫn nhịn
Đưa nỗi buồn lên ngôi
Ta mơ màu kiêu hãnh
Nhưng nén nhạt tình người
Cứ đỏ và cứ tím
Cho trọn một mùa hè
Cứ đi và cứ đến
Cho tròn một chuyến xe
Đừng như ve, da diết
Cứ ran ran thành lời
Bởi hôm sau, ta biết
Lại vài mảnh xác rơi...
5/2015