Hải Minh
Đã không học được thơ ngông
Thì xin Cụ cái Bi-Đông gia truyền
Để nhìn Non Tản ngả nghiêng
Ngắm Đà Giang -sóng vô duyên tháng ngày
Ổi xanh -muối ớt đưa cay
Chén này của Cụ -chén này của tôi
Hậu sinh không nói nhiều lời
Say đi -rồi trộn đất trời vào nhau
Đời người -bãi lở nương dâu
Tù mù thiên địa -biết đâu là nhà
Một mai thoát xác thành ma
Lại xin hầu Cụ -Tản Đà- Sơn Tây !