LỖI KHÚC HÁT RU
Đào Trọng
Xưa kia nghe mẹ ru hời
Nay em thay mẹ hát lời xa xăm
Một thời cuộc sống tối tăm
Bụng đói dạ rét căm căm phận nghèo
Bà đi mót lúa đồng chiều
Rạ rơm phờ phạc, vấp xiêu thân gầy
Cha vào bộ đội đánh Tây
Mẹ chờ bạc tóc đến nay không về
Chiều chiều qua bến đò quê
Nơi người bạn gái hẹn thề tóc mây
Ai làm ra cảnh chia tay
Để dòng sông , cứ vơi đầy nhớ thương
Ta đi muôn nẻo dặm trường
Mải mê tìm cái vô thường chẳng hay
Khi về , thu đã cuối ngày
Xòe tay ngắm bụi đời bay trắng đầu !
Còn gì để lại cho nhau
Lời ru của mẹ bạc mầu thời gian!