MẮC NỢ THÀNH NAM
Đào Trọng
Trách người sao chẳng đợi nhau
Để ta lẻ bóng bên cầu Đò Quan
Quay về giữa buổi chợ tan
Đò Chè* một chiếc thuyền nan tròng trành
Em giờ không thắt lưng xanh
Câu ca xưa đã hóa thành ca dao
Mình chưa lên ngọn sông Đào*
Xuống mom sông Vị* làm sao tỏ tường
Mưa chiều giọt giận , giọt thương
Lây phây ngọn cỏ con đường bờ đê
Người đi lạc bến sông quê
Ta đành mắc nợ lối về Thành Nam
*Đò Chè,sông Vị Hoàng và sông Đào
thuộc Nam Định