MẸ NGỒI ĐÓ
Chu Thị Linh Quang
Mẹ ngồi ghé góc hè chật chội
Bên chiếc cân âm thầm chờ đọi những bàn chân .
Mái tóc mẹ trắng như bông .
Đôi mắt mẹ không vui ,không buồn .
Một bàn chân bước lên ,
Một chiếc giầy thả xuống ,
Một con đường lầm lụi mờ xa ....
Mẹ rướn vai đỡ đòn tre chín rạn .
Bên đàn con ,
Còn bên kia mưa nắng ,
Mỗi bên nào ai biết nặng bao nhiêu ?
Một bàn chân lam lũ bước lên ,
Một chiếc giầy bóng loáng dậm xuống
Chiếc kim đỏ xoay tít ngả nghiêng ,
Chiếc kim đỏ dừng lại 74 cân
59 cân ,trừ giầy và áo quần
Người khách vội vàng châm thuốc hút ,
Bước xuống đất ,
vứt lại đồng xu
Mẹ ngồi đó . tóc trắng như mây ,
Mây lững thững trôi trên vầng trán ...
Ánh mắt mẹ vời xa thăm thẳm ...
Lặng lẽ cân ,
Lặng lẽ THỪA -TRỪ
2009