MẸ QUÊ HƯƠNG
Bế Kim Loan
Con xa mấy cũng thương về quê mẹ
Dãy phố nghèo cây cỏ cũng lơ phơ
Vài cơn gió núp vào ngõ nhỏ
Cánh cửa xanh run rẩy nét gió lùa
Ở nơi ấy có mẹ già thao thức
Đêm năm canh thức đủ canh chầy
Con giờ lớn xa vòng tay ấy
Mà tiếng ru cứ vọng mãi vào mây
Hoa vẫn nở như niềm hy vọng mẹ
Như lòng tin cháy bỏng những mong chờ
Con như thể một đóa hoa bé bỏng
Trong vườn đời bóng mẹ sớm trưa
Lòng mẹ thắp những bình yên rạng rỡ
Như ban mai thiêu trụi những ưu phiền
Con đi mãi rộng dài đất nước
Ở nơi nào cũng tay mẹ đưa nôi.