Ngẫm Ta Ngẫm Người
Mỗi lần ta ngắm thân ta
Giống người lặn lội đồng xa mới về
Giống người trong chốn kẻ quê
Thật thà đến nỗi người chê mình đần
Dép giày xỏ cáu hai chân
Hiện thân ông lão nông dân bùn lầy
Cái thân chắc lắm đọa đầy
Cũ càng như thể gốc cây rừng già
Mỗi lần ta ngắm thân ta
Tre pheo kèo mọt, căn nhà gió lay
Rượu suông nhắm với tình chay
Ngày sinh lỗi hẹn trả vay một đời
Ngắm ta, ta chán ta rồi
Ngắm người, người cũng mồ hôi sá cày
Trót sinh phải số giờ đày
Quẩn quanh năm tháng ăn mày không xong
Thương đời thân phận long đong
Mở ra khép lại thôi xong kiếp người!
Hà Nội, 18-1-2015