NGƯỜI ĐÀN BÀ MỈM CƯỜI
Quách Lan Anh
Người đàn bà ôm nỗi nhớ vào đêm
Mắt hun hút nhìn về vùng kí ức
Nhớ một thời con tim còn rạo rực
Lệ ướt tràn mi!
Người đàn bà hoá đá những tình si
Miên man thả nỗi buồn vào quên lãng
Nỗi đau nào của một thời dĩ vãng
Chẳng chịu trôi!
Người đàn bà hoá sỏi đá đơn côi
Nụ cười hắt hiu màu khói xám
Ánh mắt nhìn có một màu bàng bạc
Lặng câm!
Hỡi nỗi đau đã hoá những thanh âm
Sao cứ dội vào lòng ta thế nhỉ?
Như khúc nhạc tang đưa người rền rĩ
Ta chôn đi rồi những khao khát đầy vơi!
Ta chôn đi rồi - quên đi nhé người ơi!
Tình yêu ư? Đó là một điều xa xỉ
Ta sẽ sống- không bao giờ uỷ mị.
Người đàn bà mỉm cười!
Trà Hoa Nữ