NỖI NIỀM THÁNG MƯỜI
Trần Thị Thanh Xuân
Tháng Mười về cái nắng vỡ hanh hao
Gió lưa thưa sao dịu dàng đến thế
Sợi rơm mùa cứ vàng ươm như thể
Níu chân Thu bịn rịn bước cạn ngày
Tháng Mười vấn vương hoa sữa bay bay
Con đường xưa ru gót dừng ngơ ngẩn
Trái sấu rụng nương cội già hờn giận
Mặn mòi chi chắc người ấy quên rồi
Tháng Mười trầu cay cau chát nên đôi
Đá ngàn năm cuồng say bên trăng ngọc
Em rưng rưng “ giấu đêm vào trong tóc”
Bao mùa trôi còn “ mải miết đi tìm ”
Tháng Mười ngọt ngào tím lịm mùa sim
Vàng mê mải hoa dã quỳ hoang dại
Mưa dìu dặt giăng mắc tình bùa ngải
Em cháy lòng thèm cạn chén giao bôi !