Hải Minh
Thôi em ạ -đừng quay về chốn cũ
Nhìn hoang tàn chỉ thêm xót xa thôi
Hãy cứ để tình xưa yên giấc ngủ
Khi chiều nay nắng đã nhạt cuối trời
**
Tôi cũng quên một mùa trăng mười sáu
Nơi triền đê bối rối chuyện trầu cau
Quên đêm trắng-cô dâu chú rể
Đợi bình minh vuốt lại vạt áo nhầu
**
Như thể mình cùng trải qua cơn lũ
Cuốn phăng đi những lá mục rong rêu
Một sớm nào -tình cờ ta gặp lại
Nhìn mắt nhau -một khoảng lặng -trong veo !