RÉT NÀNG BÂN
Trần Hoài Thắm
Nụ cười em dấu đầu môi
Nắng hồng trốn biệt đâu rồi hả xuân?
Ô hay!
cái rét nàng Bân
Lạ chưa!
mưa gió tần ngần chẳng đi
Người ơi sao lại vụng về
Chỉ một cái áo não nề mùa qua!
Tình yêu nàng quá đậm đà
Trần gian oán thoán hay là cảm thương?
Thôi em!
dẫu nhạt môi hường
Trách chi!
cùng kiếp tơ vương má hồng