RU EM TÌNH THU
Phan Hòa
À… ơi…
Ngủ đi em
Ngủ đi, đêm đã khuya rồi
Ngoài kia gió cũng đang bồi hồi Thu
Lá vàng như kẻ mộng du
Rơi trong đêm lặng khúc ru vô hình.
À… ơi…
Ngủ say
Chớ có giật mình
Kẻo làm lỡ mất cuộc tình thiên thai
Ngủ đi, đêm vẫn còn dài
Mộng mơ chi sẽ càng hoài nhớ thêm.
À… ơi…
Ngủ đi em
Ngủ cho thỏa giấc dịu êm
Đừng trong mộng ảo đi tìm người xa
Ngày mai giữa bến Ngân Hà
Cầu Ô chẳng có ai qua nữa rồi.
À… ơi…
Ngủ đi em
Ngủ ngoan, như thuở nằm nôi
Bên vòng tay Mẹ khép đôi mi hờ
Ngủ đi… anh chẳng còn thơ
Để thêu dệt lại đường tơ lỡ làng
Ngoài kia trời đã Thu sang
Hình như có chiếc lá vàng vừa rơi.
À… ơi…
Ngủ đi em
Ngủ đi, đêm đã khuya rồi
Anh về lại với... những người trần gian...