THÀNH SƠN.
Hải Minh
Tôi ôm mặt khóc ngon lành
Mỗi khi đứng trước cổng Thành Sơn Tây
Tuổi thơ tôi gửi lại đây
Mẹ -Cha cũng tự nơi này ra đi
Những chiều mây trắng Ba Vì
Hoàng hôn buông nhẹ -từ bi chuông chùa
Gió sông lay khẽ hàng dừa
Liễu buông xõa tóc như vừa gội xong
Ngoại ô lúa đã làm đòng
Gửi hương theo gió vào trong phố gầy
Một trời bảng lảng mây bay
Đá ong trầm mặc - hàng cây rầm rì