THƠ VIẾT TRONG CHUYẾN VỀ XỨ NGHỆ.
KHÚC NGẪU HỨNG
Nguyễn Lâm Cẩn
Chiếc lá bàng rơi gom cả mùa đông lại
cho xanh trời nõn lá búp non tơ
cho hoa nhú ngọt ngào thơm trái
cho nụ hôn trong trắng giấc mơ
Nghe trên đồi ai hát điệu ngây thơ
cái giá lạnh trong ta tàn úa cỏ
sợi tóc bạc xanh lại mùa giông gió
phía tương lại tấp tửng hẹn hò
Mở đời ta như thể muốn đem cho
bao châu báu trong lòng mình hết thảy
kẻ khánh kiệt ôm hết về nhận lấy
nuôi tâm hồn như vần điệu nuôi thơ
Thả lên trời hết thảy nỗi âu lo
đông tàn lụi, trong ta bừng nắng mới
hồng đôi má em dậy mùa phơi phới
tình yêu rào rạt bến sang đò.
Vinh, 21-10-2016
PHÍA TƯƠNG LAI
Phía sau là quá khứ
Phía trước là tương lai
Thực tại
Con của Ngài
Nạn nhân
Và
Tội lỗi!
Quá khứ không sám hối
Tương lai mắt mù lòa
Sao Ngài vẫn dẫn dắt ta?
Những con chiên bị dồn vào họng súng
Cơm áo siết cò
Nổ tự do
Nhặt những mạng người đã cháy thành tro!
Cuộc chiến đói no
Dơ bàn tay cướp giật
Mặt nạ lưu manh trùm lên sự thật
Tôi gào:
Chúa ơi!
Nín tương lai
Bặt tiếng trả lời!
Vinh, 28-10-2016