Sư: Chơi xuân kẻo nữa già,
Lâu nay vẫn muốn mà,
Mời vãi vào nhà hậu,
Ta!
*** Vãi: Đã mang tiếng xuất gia,
Còn đeo thói nguyệt hoa,
Sư mô đâu có thế,
Ma!
*** Sư: Quy y bảo chẳng nghe,
Chủng chẳng có phen què,
Ở chùa ăn hại oản,
Về!
*** Vãi: Đầu trọc tếch, nhẵn cừ,
Trông mặt khéo là như,
Tu hành đâu có thế,
Hư!
*** Tiểu: Thấy sự nực cười thay!
Sư ghẹo vãi ban ngày.
Vãi chẳng nghe sư giận,
Hay!
*** Sư: Chú tiểu thực là ngoan,
Đã bảo chớ nói càn,
Mai cho nhiều oản chuối,
Van!
*** Tiểu: Sự biết một mình tôi,
Làng biết nữa đi đời,
Đã van không nói nữa,
Thôi!