THÔN NỮ.
Hải Minh
Em tôi mười sáu trăng tròn
Bờ môi căng mọng không son vẫn hồng
Nắng cài mái tóc phiêu bồng
Má thơm hương sữa đòng đòng duyên quê
Biết yêu e ấp trăng thề
Thương con sáo sậu ngoài đê gọi đàn
Em đi qua thảm lúa vàng
Một đôi cò trắng nhẹ nhàng chao theo
Lập lòe đom đóm ao bèo
Ru em dưới mái tranh nghèo say sưa
Xứ Đoài nhớ mấy cho vừa
Ơi ! thôn nữ -đang bỏ bùa mùa thu!