Mai Kim
Quê tôi nghèo, bánh đa ,bánh đúc
Gặt hái xong cầy ải trắng như vôi.
Tiếng làng tôi nặng nề âm thổ
Người ngoài nghe-quay mặt giấu nụ cười.
Ngày đi học xa ,MẸ đưa ra tận bến.
Dặn đi đâu cũng phải nhớ tiếng làng
Tiếng tổ tiên muôn đời truyền lại
Nhớ nghe con dù áo mũ cao sang!
Vâng!con nhớ làm sao quên được
Những trưa hè ừng ực nước giếng làng
Nhớ bữa cơm cà dầm ,tương mặn
Những chiều quê khói bếp giăng ngang...
Tôi hay về hội đình ,giỗ chạp
Qua con mương cây cầu nhỏ bắc sang
Tôi đã khóc trước bầy em nhỏ
Khoanh tay chào ríu rít tiếng làng...