nhà thơ Nguyễn Lương Ngọc
Nguyễn Lương Ngọc sinh năm 1958 tại Sơn Tây, thuộc dòng dõi Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu. Được đào tạo là kỹ sư cơ điện, Nguyễn Lương Ngọc từng đi làm ở Nhà máy Thủy điện Sông Đà, rồi đậu thủ khoa trường Viết văn Nguyễn Du. Anh Ngọc nổi tiếng với chuyến đi xuyên Việt cùng với Hòa Vang, Hoàng Cầm, Nguyễn Đình toán năm 1993. Ba năm sau, anh bị tai nạn xe máy, nằm liệt. Thời gian đầu anh còn làm thơ được, nhưng sau sống đời thực vật suốt đến 2001 thì mất. Chẳng ai ngờ Nguyễn Lương Ngọc lại mất trong tình cảnh đó. Anh lúc nào cũng đầy năng lượng, nụ cười rất rộng, trán cũng rất rộng, và đôi mắt trong veo, to đặc biệt, đôi lúc khiến ta tự hỏi: “Làm sao anh ngủ?”
TÌM GẶP
Nguyễn Lương Ngọc
Sau đường bay gắng gỏi không cùng
Anh đậu trên cành tầm xuân xanh biếc
Anh tới khi nào, tôi không được biết
Bí mật chuyến bay cánh giấu đi rồi
Còn lại màng tơ đẫm nắng
Và dòng kiến ngược xuôi
Sức bao nhiêu ở cuối cuộc đời
Đủ chống những con kiến đói
Trong giống chuồn chuồn, anh còn trẻ thôi
Hay đã ngả chiều mệt mỏi
Anh không thể cất mình lên nổi
Hay chọn đây làm chỗ gửi thân
Đàn kiến đến khi anh vừa khuất
Hay đang mơ chao lượn giữa trời
Tôi đã rón rén từng bước, nín thở
Mong giữ được một cơ thể biết bay
Nhưng chỉ gặp chút nỗi niềm ngọn gió
Mát mát đầu ngón tay.