VỀ BIỂN CHIỀU NAY
Trần Hoài Thắm
Em về biển chiều nay. Nhớ anh
Chợt nhói lòng, môi chạm cà phê đắng
Còn đâu ngày trời trong, biển lặng
Bởi cuối thu nên nước chẳng còn xanh
Sót lại một chút ấm, nắng hanh
Đâu phải dễ, mới qua ngày bão tố
Cây còn dặt dèo chịu cuồng của gió
Đến bao giờ xanh lại như ngày xuân?
Em về biển chiều nay. Vắng anh
Chiều hoàng hôn trôi trên bọt sóng
Tự khúc thì thầm lời vô vọng
Có còn không hơi ấm sót môi hồng?
Dẫu biết ngày này nước chẳng xanh trong
Em vẫn trở về lần tìm dấu cũ
Mỏng mảnh làm sao bước chân lữ thứ
Hiện hữu nơi đâu giữa cát trắng bạt ngàn!