VỀ NÚI
Hải Minh
Thôi ta về núi
Làm đá mồ côi
Nằm trên cỏ rối
Nhìn mây ngang trời
Lòng như trống rỗng
Chẳng biết nhớ ai
Thương dấu yêu cũ
Theo gió tàn phai
Thôi ta về núi
Làm thú đi hoang
Không hờn không tủi
Ngủ trên bẽ bàng
Thôi ta về núi
Chơi với bóng mình
Những ngày u ám
Hú -gọi bình minh !