VỌNG THẦM
Đào Trọng
Anh về An Hiệp tìm em
Sông quê ai đã đánh phèn mà trong
Xa rồi,chín nhớ mười mong
Nay qua bến cũ sao không thấy đò
Tựa lưng vào cuối câu hò
Hoàng hôn chấp chới cánh cò nghiêng theo
Bờ đê vi vút sáo diều
Hoa cau rụng trắng những chiều em xa
Anh về rớt một nhành hoa
Rơi rơi chính giữa tay ta đang cầm
Thời gian hương sắc phai dần
Anh ngồi với cỏ vọng thầm ngày xưa