Ca Dao
Đêm thở dài. Sương gieo hạt quạnh trông
Cơn gió hạ thổi xạc xào vách quế
Tiếng của đêm hay tiếng lòng như thế?
Gợn nỗi sầu. Đêm lạnh bóng phượng thô
Nhẩm câu kinh nhât tụng. Môi khô
Hạ đã cũ hay nỗi nhớ về rất mới?
Mảnh đời đau. Rút tơ vàng mấy sợi
Khâu vực sầu nghiêng vết nứt đêm loang
Nửa vạt trăng chênh chếch mộng hồn hoang
Đêm bỗng rỗng. Vạc về chênh chao cánh
Trăng chất nhớ thật đầy đôi quang gánh
Phượng quảy về phơi bóng lá trầm đau
Hạ đang về sao bỗng chợt mưa ngâu?