Nhà thơ Nguyễn Lâm Cẩn - Đông Anh - Hà nội
MƠ HẦU RƯỢU CỤ TẢN ĐÀ
Nguyễn Lâm Cẩn
Rượu ư !
Mấy chén cỏn con
Không người đối ẩm
Rượu ngon bằng thừa
Xin hầu cụ uống say sưa
Trời cao
Nắng !
Phận thấp
Mưa !
Xá đời…!
Uống cho cô độc thành đôi
Đau thì giốc cạn
Buồn trôi vào lòng
Thơ ư ?
Xin cụ mấy dòng
Đem rao ngoài chợ thêm đồng rượu khê
Cái ngông ư cụ
Đem về
Ủ men tôi cất vào be giải sầu
Cái tình
Mau ngấm
Say lâu
Chát !
Tom !
Tom!
Chát…!
Cô đầu cụ ơi !
Chùa Hương rau sắng già rồi
Giang hồ quảy gánh
Về thôi !
Cạn ngày !
Xin hầu cụ uống cho say
Nay tôi
Xưa cụ
Đắng cay dồn vào !
Say ư ?
Đâu đã say nào
Mắt hoa hay ánh hoa đào đấy ư ?
Trời nghiêng đất ngửa khật khừ
Mây xưa Núi Tản bây chừ còn bay ?
Sông Đà giốc ngược vào chai
Đường thơ hun hút tượng đài lênh bênh
Sau lưng
Thác
Trước mặt
Ghềnh
Cầu thơ nối nhịp một mình cụ sao ?
Giật mình tỉnh giấc chiêm bao
Chén lăn lóc chén
Cụ nào thấy đâu
Mình tôi uống với đêm sâu
Chén đau trút lẫn chén sầu làm vui !
Hải Phòng 1998