BÌNH THƯỜNG

Dòng sông bình thường thì đang chảy, lòng quanh co bên lở bên bồi, mùa này nước đầy, mùa kia nước cạn, chạm biển xanh hết phận, vẫn dốc lòng.

Khuất Quang Thái

.

Dòng sông bình thường thì đang chảy, lòng quanh co bên lở bên bồi, mùa này nước đầy, mùa kia nước cạn, chạm biển xanh hết phận, vẫn dốc lòng.

Rừng cây bình thường rễ vươn vào đất đá, mùa qua ra hoa, mùa nay kết trái, cho mùa mai quả trĩu sắc màu, để mùa kia xơ xác gặp phục sinh.

Bầu trời bình thường luân chuyển nắng mưa , có chiều thu bồng bềnh mây trắng, có trưa hè sầm sập mây đen, bung sấm chớp gió mưa cuồng nộ.

Đôi lứa bình thường, có thương mới giận, có thậm yêu mới có thậm ghen .

Vợ chồng bình thường, người xưa đã ví “bát đũa còn xô” đừng nghĩ vợ mình không có lúc vu vơ, mơ về cõi thiên thai nào đó, bởi chính mình đã gửi theo nàng gió, những tâm tình trong lúc đượm hồn thơ

Vẫn bình thường là lời nói thật, ai cũng biết “mật ngọt chết ruồi” nhưng tai em ưa lời đường mật, nên khi nghe những lời chân thật , đường tình ai tơ đứt tả tơi.

Điều bình thường, lắm như cây rừng, nhiều như cát bể, phúc sống trăm năm, chưa kể hết bình thường, bởi bình thường theo năm tháng sinh sôi.

Những ngày qua tham gia giao thông, thấy lắm chị , nhiều em, khẩu trang bịt miệng, hở đôi mắt chào, sao chả biết là ai? Một sự bất bình thường.

Nay lại ra đường, giữa dòng người ngược xuôi đâu khác những ngày qua. Chợt ngộ ra Cảnh thế rất bình thường.

KQT

Author: Khuất Quang Thái