KẺ ĐỐT ĐỀN THÁI BÁ TÂN

Bài viết của Nguyễn Minh Tâm
Gửi Tấn Bá Thai:

Ôi con người tuổi sửu (1949)
Người con của Diễn Châu.
Văn, truyện, thơ, dịch thuật.
Giờ nên nỗi này sao ?
Nhớ Liên Xô thuở trước
Đã nuôi ông lớn khôn.
Mà nay ông quay gót
Buông tiếng rủa tiếng nguyền.
Con không chê cha khó.
Chó không chê chủ nghèo.
Mà nay ông hất đổ.
Liệu có chó còn theo.
Bề bề đầy chữ nghĩa.
Tú hụ những văn chương.
Viết làm gì nhiều thế.
Khi tráo trở gạt lường.
Nào Lục ngôn thi tập.
Nào thơ cổ phương Đông.
Viết, dịch làm chi nhỉ.
Khi tâm hồn rỗng không.
Đại tướng người nhân nghĩa.
Ân truyền khắp núi sông.
Tiếng thơm lưu muôn thủa.
Người Việt khắc trong lòng.
Kẻ thù còn kính nể.
Đối tác còn ghi công.
Mà nay ông viết thế.
Khác gì kẻ hai lòng.
Nhắn ông Tân Thái Bá.
Đời người chỉ một dòng.
Ông rắp tâm làm phản.
Khác gì chó thả rông.
Dù bề bề chữ nghĩa.
Dù một bụng văn chương.
Tư cách mà như thế.
Hậu họa sẽ khôn lường.
Hãy trông gương Bùi Tín.
Kẻ bội tín lưu vong.
Hay ông thích như thế ?
Thích làm chó sủa rông ?
Phản động là loài động vật làm phản. Chả còn gì để nói thêm với "kẻ đốt đền" Thái Bá Tân nữa.