CẢM XÚC BA VÌ

CẢM XÚC BA VÌ

CẢM XÚC BA VÌ

                            Công Nhuệ

Tôi đã về Ba Vì                                 
Lươn khươn cùng bầu bạn
Những triền xanh vô tận
Nối vào thơ mênh mang...

Núi tọa thiền nghiêm trang
Suối Hai phồng ngực gió
Đổ dài con dốc đỏ
Thẳng tưng - thông Đá Chông.

Mái cong đình Đường Lâm
Bồng bềnh và ngạo nghễ
Mây xư Đoài vẫn thế
Trắng phau và bay bay.

Và thành cổ Sơn Tây
Trầm tư trong rêu biếc
Nắng non tan gió bấc
Mưa phùn cong tháng ba.

Cách nói người Ba Vì
Xồn xồn như nắng hạ
Cõi lòng nào đã mở
Cũng tuềnh toàng như nhau.

Cạch rượu chén mắt trâu
Dốc vào lòng hương nếp
Để thơ cũng bất lực *
Trước bao nhiêu xa xôi.

Câu thơ của bạn tôi
Cháy đỏ tình đồng đội
Tôi yêu Trung Sơn Trầm
Từ những điều anh nói.

Chẳng dại gì mà vội
Giữa mênh mông Ba Vì
Cứ để lòng chuếnh choáng
Ngây ngất một lần đi...

                        3-2011


*
 ý thơ Đặng Đặng
 
 

Author: Công Nhuệ