CHÙM THƠ THỊ MẦU

Hoàn Nguyễn

Hoàn Nguyễn

MỘT NGƯỜI ĐẸP LÀM THƠ TÔI RẤT QUÝ MẾN VÀ KÍNH TRỌNG. Đó là chị Hoàn Nguyễn ( Nguyễn Lịnh Hoàn) ở Ninh Bình. THơ Hoàn Nguyễn mới và lạ trên những lối thơ truyền thống. Tôi đã giới thiệu thơ HN nhiều lần. Nay xin giới thiệu thơ Hoàng Nguyễn viết về Thị Mầu.Văn chương Việt đã tạo ra rất nhiều những nhân vật bất tử, nổi tiếng hơn cả người thật trong cuộc sống như Tấm, Cám, Kiều, Hoạn Thư, Lục Văn Tiên, Chí Phèo, Thị Nở, Dế Mèn, Xuân Tóc đỏ.v.v… Những nhân vật văn chương đó là hình mẫu cho một nhân cách, một lối sống, một thái độ sống trong xã hội. Thị Mầu cũng là một nhân vật văn chương nổi tiếng như vậy. Thị Mầu đại diện cho tự do yêu đương, tức “quyền được yêu”.Thị Mầu là nhân vật trong truyện thơ nôm Việt Nam Quan Âm Thị Kính. Có rất nhiều nhà văn, nhà thơ viết về Thị Mầu, lên tiếng bảo vệ nữ quyền, bảo vệ quyền tự do yêu đương của phụ nữ. Hoàn Nguyễn có hàng chục bài viết về Thị Mầu, bài nào cũng có thi ảnh lạ. Sau đây xin giới thiệu chùm thơ về Thị mầu của chị. (Lời giới thiệu của nhà thơ Ngô Minh)



CHÙM THƠ THỊ MẦU

           Hoàn Nguyễn


LẲNG LƠ THỊ MẦU

“Ra đấy ăn hôi cỗ Mầu”
Chiếu làng đã trải tranh nhau mà ngồi
Ra đấy mà gặm lộc chồi
Kéo tơ rút ruột bòn nơi cát lầm
Quan nha chốn ấy gian thâm
Vét vơ trên nỗi nhọc nhằn người ta
Ra mà khoác lác, ba hoa
Í ơi một đám bắc loa đến giời
Í này cụ
í quan ơi
Váy đào em hé lí lơi cụ nhòm
Rằng ngon! Trắng nõn trắng nòn!
Khảo tra cái cớ ai còn lạ chi
Cụ ăn đi
cụ xơi đi
Không tham danh lợi lấy gì mà no?
Rõ phường một đám mặt mo
Lẳng lơ Mầu thị trát tro mặt đời.





CÃI

Ơ hay 
phạt vạ cái gì
vén mành 
các cụ cũng thì 
gấp năm…
ai hay 
chỗ các vị nằm
còn dơ 
mấy vạn mấy trăm 
í à ?
mặc ai
Mầu cứ la đà
chính chuyên 
chết cũng ra ma 
ngoài đồng…
che mình
các cụ chẳng xong
yếm đào
Mầu hé chắc không chui vào ?
ới a 
châu chấu cào cào
chiếu làng đã trải
cụ nào
dám không ???


13 – 9 -2015






THỊ MẦU

Tiếc làm chi
Nhắc làm chi ?
Bởi nay mình chẳng
là gì của nhau
Thời gian xóa hết thương đau
Người xưa cũng chỉ
thẳm sâu nhạt nhòa
Vùi sâu ký ức ngày qua
Cơn mưa đã tạnh
mượt mà lá xanh
Trái tim vẫn đập mong manh
Đong đưa mắt liếc
chuyện tình vẫn mơ
Thị Mầu dẫu tính lẳng lơ
Với người
đành để giấc mơ ngủ dài
Câu kinh tay chắp mặc ai
Hoàn nguyên tạ
lỗi trả người là xong !
Trả đời một khối sầu đong
Trả người
một bối bòng bong nát nhàu
Trả đời chiếc áo Thị Mầu
Trả người nguyên vẹn
những câu nghiệt tình...
Hoàn nguyên về với bóng mình
Mắt đưa vẫn liếc
chuyện tình vẫn mơ
Để lòng trải với vần thơ
Miệt mài năm tháng... bóng mờ tìm xa...
Thân Mầu dù có cách xa
Tiếng chuông còn đọng...đời ta Thị Mầu...!


 

Author: Hoàn Nguyễn