HẠNH PHÚC

HẠNH PHÚC
     HẠNH PHÚC
 
 
Ta níu vào nhau bảo rằng hạnh phúc
Vẫn con thuyền trở kí ức ngày xưa
Trong ước mơ em anh không nhìn rõ mặt
Từng vết xước đời mình em giấu biệt vào thơ!
Ta níu vào nhau tưởng chừng hạnh phúc
Anh đã đi qua dăm ba cuộc tình thừa
Em chẳng biết còn chút gì sót lại
Trong tim anh mọi thú hoá thờ ơ?
Những ngọn đèn đường em qua có thể giờ đã tắt
Có thể anh là vệt sáng cuối cùng
Có thể em là một viên gạch hồng
Có thể anh bước lên rồi ngày mai gạch vỡ
Nhưng dù thế hạnh phúc là có thật
Ngày hôm nay em lại biết khóc cười
Biết mở cửa mỗi lần anh về muộn
Biết rút dần ngọn lửa để cơm sôi...
 
 

Author: Đặng Thị Thanh Hương