MƯA ĐÔNG

MƯA ĐÔNG
                     MƯA  ĐÔNG 

                               
 Phương Lý

Yêu thương à chiều nay thành phố đã lại mưa 
Em thấy rét dẫu biết thừa hôm nay mùa trở giấc.
Căn nhà vắng anh đêm rất dài tẻ nhạt
Đến tiếng của thạch sùng em cũng thấy âm vang.

 
Em sợ mỗi đêm lúc gió trở mùa sang
Chiếc gối lạnh, chăn đơn luôn luôn là trống vắng
Đôi lúc tỉnh giữa khuya nhìn bóng mình yên lặng
Em thấy đêm dài và ghét luôn cả mùa đông.

Đêm lại mưa, anh không chỉ bóng tối ngập lòng
Em lặng lẽ thu tay mình trong tay mình lặng lẽ
Tại không có anh nên gió không thèm thổi khẽ
Cứ thổn thức trong lòng, mùa trở giấc, giữa đông.

Anh à, đêm lại mưa em thấy rất buồn lòng
Thành phố vắng anh rồi trái tim buồn chực khóc
Cái quắt quay cứ đi ngang miền nhớ thương ngọt nhạt
Giữa cái lạnh đông buồn anh có thấy vắng em?

                                             
 2/1/2015

 

Author: Phương Lý