NGÀY THỐNG NHẤT CỦA MẸ

Hoài Thắm

Hoài Thắm

NGÀY THỐNG NHẤT CỦA MẸ
 
             Trần Hoài Thắm
 
Ngày thống nhất theo mẹ về quê ngoại
Cát trắng hồn nhiên in dấu chân thơ
Con khờ dại có hiểu chi lòng mẹ
Hai chục năm quặn thắt đợi chờ.

Hai mươi năm chia cắt đôi bờ
Dòng Hiền Lương bầm đau khắc khoải
Con chỉ biết bên bờ Nam quê ngoại 
Có những chiều mẹ đau đáu nhìn qua

Dòng sông nay rất đỗi hiền hòa
Quê ngoại đâu vẹn nguyên như lời mẹ kể
Tan nát vườn cau của thời thơ trẻ
Đạn bom cày bật tung những bờ tre…

Và hôm nay bao ký ức ùa về
Mái nhà tranh ngập tiếng cười giòn giã
Đồng quê xưa trắng cánh cò bay lả
Trái ổi xanh chị em gái chia đôi…

Hòa Bình rồi! Ôi hòa bình rồi
Xóm làng ca vang tiếng reo vui
Mà sao mẹ vẫn nụ cười tê tái
Mồ mả cha ông gió cát dập vùi

Ngày đoàn viên lẫn lộn buồn vui
Về quê ngoại thấu niềm đau lòng mẹ
Cho con hiểu: Chiến tranh là thế
Hai mươi năm ròng thương nhớ đầy vơi!


 
 

Author: Trần Hoài Thắm