NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI VÀO ĐÊM

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI VÀO ĐÊM
         NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI VÀO ĐÊM

                               
Trần Lan Hương

Khạch khạch...khạch khạch....từng tràng cười
Đôi tay áo rách bươm tung tẩy
Tóc tai ngắn dài rụng gãy
Người đàn bà đi vào đêm...

 
Ôi cái hạnh phúc đã tưởng êm đềm
Đau đớn thay là dối lừa gian xảo
Đạo lí ư? tất cả đều điên đảo
Con giết cha, chồng bán vợ vì tiền...

Không! Không! Không!
Thế gian này đâu phải của người hiền.
Đâu phải chỗ cho người lành ở được.
Về lại ngày xưa thôi, thuở mẹ ru ngày trước
Mái nhà tranh, bếp lửa ấm tình người

Kìa gió mùa đông đói rét tả tơi
Cha vẫn ẵm bồng chắn che giá buốt
Củ khoai mót về vội ăn nghẹn nuốt
Sao ngọt ngon đến tận bây giờ

Kìa đêm trăng nào ngây ngất ước mơ
Mối tình học trò nụ hôn trên tóc
Lũ bạn chăn trâu đúa đen cực nhọc
Cắt cỏ xong rồi, thổi sáo cưỡi trâu

Về đi thôi, còn phải đi đâu...?

Khạch khạch...khạch khạch....từng tràng cười
Đôi tay áo rách bươm tung tẩy
Tóc tai ngắn dài rụng gãy
Người đàn bà đi vào đêm...
 
 
 

 

Author: Trần Lan Hương