NIỀM VUI TỪ NHỮNG HÀNG CÂY
- FRIday - 11/09/2015 11:11
- |Close page
NIỀM VUI TỪ NHỮNG HÀNG CÂY
Đào Chí Lâm
Nhà anh ở bên này
Nhà em ở bên kia
Hai mái nhà nhìn nhau qua đường phố
Đã bao lần bỡ ngỡ
Dẫu vô tình anh vẫn gặp em.
Hai hàng cây như hai đường biên
Dân phố xá đôi khi vẫn vậy
Thưở cây nhỏ anh ít nhìn sang đấy
Và chắc em chưa nghĩ đến bên này.
Đất nước chuyển mình , cuộc sống đổi thay
Hối hả công trường, tưng bừng nhà máy
Tuổi trẻ chúng mình lớn lên trông thấy
Như hàng cây mỗi độ xuân về
Tán xanh tròn bóng trải mát đường đi
Ngọn gió lành chả biết mối manh chi
Mà tay lá đan vào nhau run rẩy
Sáng đi ca
Cây bên anh đổ bóng về bên ấy
Chiều tan tầm
Từ bên em, bóng ngả phía bên này.
Có đêm nào trăng ngủ trên ngọn cây
Ánh sáng phòng em len qua khe cửa sổ
Ở bên này anh ngước nhìn sang đó
Lòng thương em trăn trở những đêm dài.
Thị xã miền rừng đang độ dựng xây
Nên phố núi xanh thêm màu áo thợ
Rời chiến trường, anh nối nghề vôi vữa
Chợt ngỡ ngàng ...
Ai đó dáng thân thương!
Muôn niềm vui hội tụ một công trường
Con đập lớn chắp tình người thân thiết
Gốc cây làm điểm hẹn
Ra hiện trường , em ngồi sau xe anh
Hai hàng cây lợp nên tán ô xanh
Che chở những cái nhìn bối rối
Và giấu đi những gì chưa dám nói
Nên bâng khuâng hoa tím thoảng hương chiều.
Vất vả nhiều song vẫn cứ tin yêu
Một dải sông xanh, một vùng đất đỏ
Rời công trường hai đứa về phố nhỏ
Cây ven đường gọi gió ngát niềm vui.
Hòa Bình - 1984