THÌ THÔI NÍN LẶNG NGHE KINH LUÂN HỒI

THÌ THÔI NÍN LẶNG NGHE KINH LUÂN HỒI
THÌ THÔI NÍN LẶNG NGHE KINH LUÂN HỒI

                                   
  Bùi Kim Anh

Câu thơ nào biết buồn đâu
Chỉ người rỏ giọt mắt đau nhân tình
Phù du thay kiếp chúng sinh
Thì thôi nín lặng nghe kinh luân hồi

 
Thoảng vào một áng mây trôi
Tình như nước nhạt khóc cười cũng qua
Cứ như mình ấy với ta
Cứ như năm tháng mà xa cách dần


Đức tin vớt vát đôi phần
Một canh bạc biết mỗi lần trắng tay
Thức đêm liệu có đong đầy
Cả sương khói cả bóng cây bóng hồn

Nhặt bình minh nhặt hoàng hôn
Câu thơ khoác túi người buông gánh đời


 
 

Author: Bùi Kim Anh