THƯỚC LÒNG

THƯỚC LÒNG
THƯỚC LÒNG
 
Ngọc Mai

Đường khuya cô lạnh dấu chân
Màn đêm hờ khép tần ngần liếc ngang
Mảnh trăng gầy nghiêng địa đàng
Lòng đau đắng đót lỡ làng vết chân
Gió xin đã bấy nhiêu lần
Chao nghiêng vẹt chỗ ..bần thần ngóng trông
Người đi để lại nhớ mong
Lời thề hờn giận xô dòng sông Tương
Thước trời đo nỗi tơ vương
Thước lòng đo những yêu thương mặn nồng..!


 

Author: Ngọc Mai