TRẦM CẢM ...

TRẦM CẢM ...
            TRẦM CẢM ...

                         
   Kim Sinh

Em tự hỏi , ngày mai sao nhỉ?
Nếu cỏ hoang như nấm mộ Từ Linh
Ai sẽ khóc và ai sẽ hát ?
Ai làm thơ phổ nhạc những niềm say

Nếu anh về đã chậm một vòng tay
Em siêu thoát trong hư vô cực lạc
Đừng trách em là người hèn nhát
Em mệt rồi ... Tất cả thật xa xôi

Em ước ao giá lại được nằm nôi 
Bà nội ủ em trong áo bông đã cũ
Rất thơm núm ruột già máu mủ
Hương ngọt ngào theo suốt những tháng năm

Em muốn trở về bé bỏng trước anh 
Tắm nắng trên ngọn đồi mùa hạ
Nghẹt thở lo anh trèo cây nhỡ ngã
Trái thơm nào riêng tặng một mình em

Em lặng im nhìn thẳng vào đêm 
Bọn trẻ của em đã thành người lớn 
Bao bình yên trở nên xáo trộn 
Em sợ mình ...cõng cát biển đông

Nếu ai hỏi nơi ấy có buồn không ?
Em kiêu hãnh đó là giải thoát 
Năm tháng trôi cuộc đời là bản nhạc 
Nốt trầm buồn riêng lẻ ...một mình em

 

Author: Kim Sinh