TỰ KHÚC THÁNG MƯỜI

Thơ Vũ Thương Giang


Tháng Mười 
vơi quá nửa rồi . 
Trời thu nhợt sắc .Nắng thôi óng vàng.
Độc hành
Ta
bước lang thang .
Giọt buồn ai thả mênh mang cả chiều .
Đường xưa lối cũ mờ rêu 
Con tim buốt nhói ,
nhắc điều muốn quên
Tháng Mười
phong kín lời nguyền:
“Cho dù dâu bể vẹn nguyên
tình này!”
Lời thề cũ ,gió cuốn bay .
Người xưa , xa một tầm tay
Trách gì?
Tháng Mười
dõi bóng thiên di ,
Cõng mùa trên cánh ,bay đi thật rồi…
Tháng Mười
giá lạnh bờ môi .
Không em,
tôi chợt đánh rơi mất mình!
Kiev 09/10/2016
VTG